Uýnh đẫy tễ (chắc do tác dụng của Vương An Thạch uống khi tối), tỉnh giấc, với tay lấy quyển Kiều, lật được câu 449, 450:
彙𦝄域域𡧲𡗶
Vầng trăng vằng vặc giữa trời,
仃寧𠄩𠰘没𠳒雙雙
Đinh ninh hai miệng một lời song song.
Đọc kỹ hóa ra đây là đoạn cụ Nguyễn kể chuyện sau khi “giáp mặt lần đầu”, Thúy Kiều không nỡ rời xa người yêu, nhưng “Vắng nhà chẳng tiện ngồi dai”, lại e ngại chuyện “nam nữ thụ thụ” nàng đành tạm biệt chàng Kim. Về nhà song nàng biết phía bên kia “Nỗi nàng canh cánh bên lòng biếng khuây”. May thay “Đến nhà vừa thấy tin nhà, Hai thân còn dở tiệc hoa chưa về”, nàng thiếu nữ “Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” vừa mới lớn “Xuân xanh sấp xỉ tới tuần cập kê” vui mừng liền “phá rào”, “cọc đi tìm trâu” đến với chàng Kim.
Cái đêm ấy, nghĩ mà thương cho Kiều. Khi nàng “Xăm xăm băng lối vườn khuya một mình”, “Vì hoa nên phải đánh đường tìm hoa” để chàng Kim “Vội mừng làm lễ rước vào” và đôi trẻ “Tiên thề cùng thảo một chương”, Nên biết rằng việc này không phải do 2 người cùng viết trên một tờ giấy mà là viết ở 2 tờ rồi tráo nhau, mỗi người lưu một bản! Xưa là vậy chứ đã đâu có máy photocoppy!
Với tư cách chủ nhân, Kim Trọng đã lấy tờ giấy hoa viết lời thề, lấy dao quý cắt tóc chia làm hai phần đặt lên án thư trong khung cảnh trang nghiêm mà ấm cúng, có vần trăng và ngọn đèn minh chứng. Cả hai cùng quỳ xuống, cùng hướng nhìn trời cao...Cuộc thề nguyền tuy vội vàng nhưng cũng đủ cả các hình thức nghi lễ. Hai mái đầu xanh cùng ngước lên trời cao, có vầng trăng “vằng vặc” chứng giám lời thề, tình yêu tự nguyện và chung thuỷ của họ: thể hiện sự đồng lòng sắt son, là tình yêu chân thành sâu sắc đến từ cả hai phía, “Đinh ninh hai miệng một lời song song”.
Tuy thề nguyền và mong muốn như vậy nhưng cuộc đời xô đẩy và phải 15 năm sau, khi Thúy Kiều trải qua “Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần” họ mới “tái hợp” nhưng với ý nghĩa khác “Lọ là chăn gối mới ra sắt cầm”.
Như thế, thề đấy nhưng giữ được lời thề còn do hoàn cảnh!....
- Lương Đức Mến, Rằm tháng Hai năm Quỹ Mão-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!