Ta đã là hưu nhân,
Tức là ngưng công tác
Sắp về với âm phần
Nhưng việc gì phải xoắn.
Khi đói, thì cứ ăn
Lúc khát, thời phải uống.
Gặp xui, dừng luống cuống,
Được vui, chớ hết đà.
Yếu răng, ít la cà,
Kém tửu, không năng rượu.
Mệt thì kềnh ra chiếu,
Khỏe, tiếp tục dạo chơi.
Bề dưới dẫu có sai
Cứ cho là chúng đúng.
Xung quanh dù nói trúng
Cũng vỗ tay có tầm!
Nói được, hãy giả câm,
Nghe tinh, đành phải điếc.
Chẳng còn gì luyến tiếc,
So bì giữa được-thua.
Chuẩn bị đi là vừa
Lên giời theo Tiên Tổ.
Chả có gì xấu hổ,
Ngẩng đầu giữa nhân gian!
-Lương Đức Mến, cận ngày Phật Đản Nhâm Dần, dựa vào ý một bài thơ trên MXH-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!