Thầy Bùi Tôn ngồi giữa, hàng đầu, ngày 19/11/2011 |
VĨNH BIỆT N.G.U.T. BÙI TÔN,
NGƯỜI THẦY KÍNH YÊU CỦA TÔI
Đất Lu nay phủ màu tang,
Trời nghiêng bóng xế, rặng bàng lặng im.
*
Nỗi buồn đâu của cô Kim,
Là đau chung của chúng em-học trò.
Nhớ xưa lối nhỏ đi về,
Âm vang bài giảng cả khi trở trời.
Yêu thương dâng trọn cho đời,
Những ngày sơ tán, cái thời khó khăn.
*
Nghe Thầy tâm sự băn khoăn,
Cảnh đời vất vả nặng oằn đôi vai.
Nay ngày ấy đã xa rồi,
Đang vui thanh thản thì trời gọi đi.
*
Thôi rồi khép lại đôi mi
Từng bao dung với tràn trề yêu thương.
Tàn hơi vẫn cạnh sân trường,
Biệt Thầy đau nỗi âm dương chia lìa.
*
Tiễn Thầy về chốn mịt xa,
Tâm em luống những nhạt nhòa thương đau.
Nhớ hôm nọ, mới chưa lâu,
Thầy, trò bịn rịn, cơ cầu ai hay.
*
Vâng thôi, thôi nhé từ nay,
Âm dương đôi ngả, dáng Thầy khuất xa.
Vẫn còn câu, chữ thủa xưa,
Còn gương Thầy đó, ngọn cờ chung soi.
Thứ Năm ngày 02/5/2013, 23 tháng 3 âm lịch
(Tức Ngày Mậu Thìn
戊辰, tháng Bính Thìn
丙辰, năm Quý Tỵ 癸巳)
Đại tá Bác sĩ Lương Đức Mến
(Cựu học sinh Khóa
1970-1973 Trường Phổ thông Cấp 3 huyện Bảo Thắng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!