Biết rằng vật chất hư vô,
Mà ai cũng mải tìm chờ, ngóng trông.
Cuộc đời “có có không không”,
Vô thường rộng mở mênh mông là bền!
Trong đời người, ai cũng từng, thậm chí là nhiều, rất nhiều lần mong ước là CÓ nhưng cũng không ít bận lại muốn ngược lại là KHÔNG!
Đấy là một trong các cặp từ khẳng định và phủ định. Chúng cứ đến rồi đi và lại lặp lại như một vòn xoáy vô cùng tận!
Về mặt từ ngữ, đôi khi chúng là thán từ, nhưng lại không thể hiện cảm xúc hoặc hoạt động như lời kêu gọi sự chú ý; chúng không phải là trạng từ vì chúng không đủ điều kiện cho bất kỳ động từ, tính từ hoặc trạng từ,…
Các nhà ngôn ngữ học còn bó tay thì cỡ “thảo dân” như ta biết gỡ thế nào?
Chấp nhận nó là “hai từ trái nghĩa, bởi vì chúng có khả năng làm nổi bật sự đối lập giữa hai mặt hay hai đối tượng nào đó một cách rõ rệt” !
Ta từng mong ước CÓ: nhiều tiền, nhà đất, chức quyền, sức khỏe,… nhưng cũng từng cầu KHÔNG: bệnh tật, nghèo đói, lao lung,…
Thời điểm này mong CÓ SỨC ĐỀ KHÁNG, MIỄN NHIỄM và KHÔNG BỊ CÔ VI XÂM NHẬP, KHÔNG BỊ DƯƠNG TÍNH,…
Tưởng thế là đủ. Nhưng con người vốn THAM nên chả biết đến đâu là dừng!
“Có, có, không, không” chẳng đơn thuần là dùng để chỉ một trò chơi của tuổi “sửu nhí”!
-Lương Đức Mến, 18/3/2022-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!