Lâu lâu mấy “tiên tửu” mới gặp nhau nên tốn khá mồi và rượu! Ngà ngà, một ông thổ lộ: chỉ thương mấy đứa cháu chứ độc như bố mẹ nó, vợ chồng tôi thây kệ! Ông khác tiếp nhời: bác dạy chí phải, cổ nhân từng có câu “xa con gần cháu” là gì?...Rôm rả “tố con, khoe cháu” một hồi, mấy ổng quay ra tôi: “góp chuyện đi, tiên sinh!”
Gãi đúng chỗ ngứa, Còi tôi nổ một tràng. Đại khái là từ ngữ nghĩa đến thực tế truyền thống và đương đại.
Hiện tượng “xa con gần cháu” là quan niệm và thực tế của “cách đời thân” hình thành, tồn tại từ lẩu lầu lâu rồi. “Cách đời thân” chả phải là chữ nghĩa cao thâm gì mà đơn giản người phương Đông cho rằng: Bố, Mẹ khó gần, chiều hay cảm thông với con cái nhưng Ông, Bà lại rất dễ yêu, quý và nuông chiều các cháu!
Cắt nghĩa thì khó lắm nhưng thực tế là vậy. Minh chứng thì đầy rẫy. Bố, Mẹ có thể nghiêm khắc với con cái trong dạy dỗ, mua sắm nhưng khi có cháu (nội, ngoại) lại dễ nhân nhượng, khá hào phóng !
Cả đến khi chết, việc đặt Bài vị, Ảnh thờ hay xếp Mộ trong nghĩa trang gia đình cũng thể hiện điều đó. Ấy là “Nguyên tắc Chiêu mục” 昭穆法制, tức là các đời Lẻ xếp gần nhau bên Trái vị trí Trung tâm nhìn từ trong ra (chiêu昭, tả 左) đời Chẵn đặt cạnh nhau ở bên Phải (mục 穆, hữu 右). Như vậy là Ông, Bà bên cạnh Cháu chứ chả phải Bố Mẹ xếp liền Con! Ví dụ trong hình ở đầu bài là cách xếp đặt trên ban thờ với vai người thờ cúng là ta (我, bản thân).
Thực tế nghiệm ra rằng: nếu ông bà cứ o bế cháu, “bênh chằm chặp”,…thì các cháu “khôn” kiểu người già, ít tự chủ và rất dễ hư, khó bảo!
Đời là thế, nhưng bố mẹ các cháu còn mải mưu sinh mà ông bà lại sẵn thời gian, thiếu tình cảm!
-Lương Đức Mến, 24/10/2020-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!