Nồng Tình, nặng Nợ, thắm Duyên
Ba điều hợp lại mới nên vợ-chồng.
Nay Tình chớm đến vạch không,
Giận nhau ghét cả má hồng thuở xưa.
Chữ Duyên mấp mé hết ưa,
Nhưng còn cục Nợ biết chừa cho ai?
Dẫu cho Tình nhạt, Duyên phai
Chữ Nợ kia lại một hai lớn dần.
Trong Nợ có Nghĩa, có Nhân
Có ơn Tiên tổ, có phần Tương lai.
Nghĩ đi rồi hãy nói “thôi”,
Hay chi một tiếng để đời mai sau!
(Lời khuyên khi nghe chuyện mấy cháu 7/2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!