Phạm gia đã nhận trầu người,
Nụ hoa đến độ để đời sang trang.
Ngược - xuôi sông, suối giăng hàng,
Đường trường xích lại, đôi đàng bớt xa.
Đi từ xóm núi Xuân Tư,
Làm dâu Ninh Hải Bùi gia đồng mùa.
Biết bao bỡ ngỡ ban sơ,
Dần quen cháu nhé, tập từ hôm nay.
*
Bóng Cha đã khuất non Tây,
Giờ cháu xuất giá…nhà nay thưa người.
Truyền thống gia tộc bao đời,
Dõi theo phù trợ nên người dâu ngoan.
Từ đây lắm việc lo toan,
Hiếu, Tình, Sự nghiệp… vẹn toàn khó thay.
Phạm gia lòng vẫn ấm đầy,
Đường xa cách trở, khó tầy đỡ con.
*
Vợ chồng là chuyện sắt son,
Một lời vàng đá vuông tròn từ đây,
Tạo cuộc sống mới đủ đầy,
Yên bề gia thất, đón ngày Khai Hoa.
Xưa là con Mẹ, con Cha,
Nay là con của hai nhà chung xây.
Phạm-Bùi gắn bó từ đây,
Thông gia tình thắm mỗi ngày đượm hơn.
*
Chẳng sinh, chẳng dưỡng nuôi con,
Mà thành Cha Mẹ - Cội nguồn đôi nơi.
Dầu cho góc bể chân trời,
Phạm-Bùi vẫn mãi dõi đời theo con.
Mẹ con tóc bạc, gối chồn,
Mong chàng rể mới sắt son câu thề.
Chắt chiu từ những ngày xưa,
Sinh, Nuôi, Dạy để bây giờ cho anh.
Phú Gia kết với Hải Ninh
Chung xây giữa chốn biên thành, gắng lên.
*
Dâu ngoan sánh với Rể hiền,
Cháu con làm rạng Tổ tiên ông bà.
Chú rể: Lương Đức Mến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!