Bài thơ này do Nội tôn Lương Hoàn Xuyên, ngoại tôn Nguyễn Duy Kiệt đồng bút ký chép trong Gia phả ngành Lương Hoàn. Khi đưa lên đây, tôi chỉ sửa những chữ sai về chính tả, thêm dấu ngắt câu còn lại giữ nguyên.
Đăng Lai phát tích họ nhà,
Tổ Lương Công Nghệ đến ta Tám đời.
Cháu con Nội, Ngoại khắp nơi,
Tươi Tài, tốt Lộc cuộc đời vinh danh.
Cây xanh thì lá cũng xanh,
Đều cùng tốt ngọn, tươi cành nở hoa.
Cụ Lương Công Thiệu họ ta,
Công lao dẹp loạn xông pha bao lần,
Quên mình vì nước vì dân,
Đã từng cứu nạn xã nhân cơ hàn.
Thiên tai địch hoạ gian nan,
Lấy ai nghĩa đảm trung can lúc này.
Cụ Lương Công Quản càng hay,
Phù nguy cứu khốn trong ngoài đảm đương.
Hưng công xây dựng từ đường,
Chăm lo việc Tổ phần hương đêm ngày.
Cơ giời dâu bể đổi thay,
Càng dày cõi đức càng hay đó mà.
Khai hoang ruộng đất càng gia,
Hô hào con cháu theo đà tiến lên.
Thiết tha lòng dạ vững bền,
Nhớ công ơn Tổ chớ nên coi thường.
Vì đâu mà có kỷ cương,
Vì đâu mà có mọi đường sinh sôi?
Vì công lao Tổ tài bồi,
Muốn cùng Nội, Ngoại các nơi theo về.
Trước là Lễ Tổ, thăm quê,
Sau là han hỏi đi về có nhau.
Không phân quý, tiện, sang giầu,
Hàng năm họp mặt bền lâu họ hàng.
Tăng cường xây dựng mở mang,
Noi theo gương Tổ đàng hoàng như xưa.
Chăm lo đắp nấm, xây mồ,
Ngoài trăm năm mấy bây giờ là đây.
Có Tiên thì Hậu mới hay,
Ăn quả nhớ kẻ trông cây đó mà.
Tốt thay con cháu họ ta,
Phúc dư Tiên Tổ còn là dài lâu.
Vô cùng đức độ cao sâu,
Nhớ công ơn Tổ mấy câu lưu đề.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!