Đã sang tuổi 71 được nhiều tháng, ối chiêm nghiệm có vẻ đung
đúng.
Trước hết, LỰC BẤT TÒNG TÂM mà nó lại đúng ngay với stt này: “Tưởng viết, nói được nhiều, hóa ra không phải” - Tắc tị tất!
Sau nữa, KHÔNG NÊN MỜI
HỌ HÀNG, BÈ BẠN ĐẾN NHÀ TỤ TẬP ĂN UỐNG. Bởi sự “sôi động” của bữa ăn không thể
đổi lấy tình cảm chân thành và khi ấy ta cũng chẳng dùng nó để “lấy lòng” người
khác mà cũng chẳng phải sự thể hiện ta “rộng rãi”. Ở độ tuổi này, người ta
không phải dùng tới những bữa ăn để lấy lòng người khác.
Ai đó (quên mất) đã từng
nói: “Tình cảm chân thành không bao giờ được duy trì bằng những bữa tiệc mà phải
đến một độ tuổi nhất định mới nhìn thấu”.
Khi cần làm một việc gì đó mới hay: tuổi 70, SỨC KHỎE TỐT là điều quan trọng nhất; do vậy nên học cách trân trọng thời gian và tiền bạc, tránh xa những mối quan hệ bề ngoài sôi nổi nhưng bên trong giả dối, để sức ấy mà “đưa đón cháu tới trường, nô chơi cùng cháu” và “học cùng cháu”! .
ĐỐI VỚI NGƯỜI NHÀ, CON CHÁU, LÍNH CŨ,... không nên: can thiệp quá mức, áp đặt tiêu chuẩn, kinh nghiệm của mình, tỏ ra “bề trên”, lo lắng thái quá,... bởi “có ai cần đến mình” đâu ? “Ai vấn mà cố” ?.
ĐỐI VỚI XÃ HỘI nên biết (chút ít cũng được) thể thao, văn nghệ (Hát, múa, kịch, thơ, vè...) để khi cần “đem ra sài dần” bởi khi đã là hưu nhân, giữa đời thường thứ đó rất cần, cần hơn cả kiến thức hay kinh nghiệm sống (thời làm “quan lại”, mỗi lần dự gặp mặt càng rõ hơn)!.
Túm cái ống quần lại là nên tự RÈN LUYỆN SỨC KHỎE, TÍCH LŨY KINH NGHỆM và HỌC CHÚT NĂNG KHIẾU,....lấy vốn “vững bước” trên chặng đường còn lại.
Chợt nhớ câu (chính mình từng
viết nhưng quên nguyên văn) đại ý là:
Cần Khôn mới thấy GIÀ LÀ QUÝ 勤坤買𧡊𦓅羅貴;
Thử Sức càng hay TRẺ VỐN CẦN 此力亘台礼呠勤.
-Lương Đức Mến, 27/10/Ất Tỵ-






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!