Trong
Lễ Chúc Thọ cho Mẹ tôi vào tuổi 90 do Hội người Cao tuổi, đoàn thể thôn An
Phong cùng với gia đình tổ chức tại nhà, ngoài bài thơ của anh Phạm Công Bình
gửi và bài thơ do tôi viết, đọc còn có thơ của Lương Đức Thuộc, Lương Đức
Quảng. Sau đây là nội dung 4 bài thơ:
1.
MỪNG CÔ THƯỢNG THƯỢNG THỌ
Cháu viết mừng cô tuổi chín mươi,
Bảo Thắng-Lào Cai ấm tình người.
Tóc cô bạc trắng mờ sương khói,
Mà đức cù lao tỏa sáng ngời.
Nề nếp gia phong cô gìn giữ,
Tần tảo sớm hôm suốt một đời.
Mong cô mạnh khỏe, vui, trường thọ,
Quả phúc viên thành, hưởng lộc trời.
Phạm Công Bình (Phó
Giám đốc Trung tâm đào tạo lái xe Đà Lạt)
Ghi
chú: Bài
thơ thất ngôn bát cú, theo thể thơ cổ, gồm bốn phần: Đề, thực, luận, kết.
Hai câu đề ý nói mừng cô Phạm Thị Uyển 90 tuổi,
con cháu ít người biết tên thật của cô, nhưng nói "bà Thân ở Lào Cai"
thì ai cũng biết.
Hai câu thực, tả nét bề ngoài về hình dáng cô có
mái tóc bạc rất ấn tượng từ lúc cô còn trẻ tóc đã bạc rồi, cùng với đức tính
cần cù chịu khó và lòng hiếu thảo của cô. Ai chưa rõ thì vào google tra chữ
"đức cù lao" Hay còn gọi là chín chữ cù lao. Sự thành đạt của con
cháu đều có một phần công sức tần tảo của cô.
Hai câu luận ý nói cô là người mẹ đảm đang, một
người cô mẫu mực, một người chị thảo hiền một người phụ nữ hiếu hạnh, cả đời
không mất lòng ai.
Hai câu kết thay vì chúc cô mạnh khỏe nhưng viết
chữ chúc trong hoàn cảnh này nó không đắt bẳng chữ mong. Mong ở đây là sự cầu
mong, con cháu cầu trời khấn phật mong cho cô được trường thọ. Bao nhiêu công
lao gây dựng cơ nghiệp, bây giờ con cháu đầy đàn, thành đạt, cũng như "qủa
phúc viên thành" vậy.
2. MẸ TÔI
Sinh nơi Phạm tộc Cốc Tràng[1],
Trong nhà nền nếp, không sang,
chẳng giầu.
Tuổi thơ vất vả qua mau,
Mười năm mấy bận, trắng đầu khăn
tang.
Làm dâu về với Hương làng,
Lo toan mọi việc, họ hàng
ngợi khen.
Nửa đời chân đất lấm lem,
Áo dầy miếng vá, quần đen
nhuốm bùn.
Mười lần vượt cạn qua truông,
Bẩy con khôn lớn, muôn đường
khó khăn.
Thau chua, rửa mặn, cắt lăn,
Quanh năm mặc rét, đói ăn bốn
mùa.
Chồng lo việc xã sớm trưa,
Mẹ già sức yếu, con thơ ốm
gầy.
Tảo tần mưa nắng đêm ngày,
Vui chưa đến lượt, no tầy cũng
không.
Bởi quê gạo chợ, nước sông,
Đất dày chỗ ở, ruộng không
luống cày.
Rời biển lên chốn rừng cây:
Cỏ giăng khắp chốn, vắt đầy
lối đi.
Mặc ai bỏ cuộc về quê,
Cùng chồng bám trụ chẳng nề
khó khăn.
Vượt qua bao nỗi nhọc nhằn,
Nuôi con ăn học, mặc can, mặc
dèm.
Giữa đời
lọc lõi bon chen,
Tâm thành
vẫn vững, lòng thiền chẳng lay.
Những khi
bão giật, nắng quây,
Giang tay
che chở cả bầy cháu con.
Bóng cao,
tuổi hạc, xế non,
Nếp nhà luôn giữ, lòng son không mờ.
Dẫu không “Vọng tộc danh gia”,
“Hương thôn tiêu biểu” xứng
nhà nêu gương[2].
Bõ công cơ cực đoạn trường,
Ơn gái Phạm đảm, dâu Lương
chuyên cần.
Tu Trí, rèn Đức, tích Nhân,
Mười Bốn con Hiếu hàn bần đã
qua.
Hai mươi Ba cháu quanh bà,
Bé xinh Bẩy chắt, đấy hoa tặng
người.
Đứa gần dâng mớ cá tươi,
Đứa xa năng ghé thưa lời hỏi han[3].
Đủ ăn thương kẻ bần hàn,
Đói nghèo vẫn một lòng nhân trau dồi.
Đều vun Đức, Tín rèn người,
Học cao khéo ở, thấp thời trông nhau.
Phúc trời cho bạc mái đầu,
Còn tinh con mắt, còn lầu
nguồn cơn.
Tứ đại hồng phúc keo sơn,
Anh em đùm bọc, xứng ơn cội
nguồn.
Cha đi dặn lại cho con:
“Làm anh phải gánh nhiều hơn việc nhà”.
Con nay đã lên ông bà,
Để Mẹ lên Cụ, để hoa thêm
nồng.
Noi Mẹ giữ Đức sáng trong,
Dạy con kế nghiệp Tổ tông rạng
ngời.
Gập ghềnh Sáu chục năm trời,
Khổ đau vun đắp nên đời chúng
con.
Trải hai thế kỷ sắt son,
Chồng, Anh, Em, Chị đã dần ra
đi…
Bao lần mắt ướt đẫm mi,
Vượt lên Mẹ vẫn gắng vì cháu
con.
Quý Tị mẹ Chín mươi tròn,
Đại Thọ mừng Mẹ chúng con sum
vầy.
Dẫu Mẹ chẳng muốn đặt bày,
Bà con, họ mạc về đây quây
quần:
Mong nhiều lần nữa đón Xuân,
Tuổi Hạc Mẹ vững như vầng Thái
Sơn.
Để chắc chỗ dựa chúng con,
Để cho cháu chắt mãi còn gương
soi.
-Trưởng nam:
Lương Đức Mến: Viết trong ngày Gia đình Việt
Nam
28/6/2012;
Sửa ngày Vu Lan báo Hiếu
Nhâm Thìn
Hoàn chỉnh mồng Ba Tết Quý
Tị-
3. MỪNG THỌ MẸ
TUỔI CHÍN MƯƠI
Năm nay Mừng Thọ
Mẹ hiền,
Chữ
rằng “Cửu thập tuế niên” đa đề.
Một
mình sáng tối tại quê,
Làm
con ngày tháng bộn bề nhớ thương.
Dẫu
đi muôn mọi nẻo đường,
Dáng
hình của Mẹ luôn thường bên con.
Cả
đời vất vả, mỏi mòn,
Lời
ru, câu dặn chúng con thủa nào.
Vẫn
còn văng vẳng ngân cao,
Đưa
con vào giấc chiêm bao mộng vàng.
Chúng
con tuy chẳng giầu sang,
Nhưng
Tâm vẫn thắm, vẫn tràn thương yêu.
Đường
đời lắng đọng sớm chiều,
Thấm
Kinh Mẹ tụng, nhớ điều Mẹ răn.
Nghe
sao rung động Tâm thân,
Tấm
lòng của Mẹ, Thiện căn sáng ngời.
Chín
mươi Mừng Thọ, Mẹ cười,
Tình
thương Mẹ để muôn người hưởng chung.
Chúng
con với một tấm lòng,
Mong
Mẹ trường thọ, vui trong tuổi già.
-Thứ nam: Lương Đức Thuộc-
4. MỪNG ĐẠI THỌ BÀ NỘI TUỔI 90
Quý Tị Xuân nay thắm đào tiên,
An Phong rực rỡ rạng tiếng hiền.
Con cháu quây quần quanh gốc thụ,
Mừng bà Đại thọ Chín mươi niên.
Thời gian, bóng Hạc đã xế chiều,
Da nhăn, gối mỏi, tóc bạc nhiều.
Tính ham lao động đâu ngơi nghỉ,
Ao cá vườn rau vẫn sớm chiều.
Chúng cháu lớn khôn, nặng công bà,
Nay bà già yếu, cháu học xa.
Mong bà gìn giữ chăm sức khỏe,
Để Thọ Trăm năm cháu chúc bà.
-Nội tôn: Lương Đức Quảng-
[1]
Mẹ tôi thuộc dòng họ Phạm (hậu duệ cụ Phạm Đình Khanh 范廷牼,gốc Khinh Dao, huyện Giáp Sơn, phủ Kinh Môn, trấn
Hải Dương, nay là huyện Kinh Môn, tỉnh Hải Dương) ở thôn Cốc Tràng 谷場, tổng Cao Mật 高密, huyện An Lão 安老, phủ Kiến Thụy 建瑞, tỉnh Hải Dương 海洋 xưa (Cốc
Tràng, Chiến Thắng, An Lão, Hải Phòng
ngày nay)
[2]
Gia đình mẹ tôi 故梁德親之妻范氏婉 ở thôn An Phong, xã Phong Niên được UBND
huyện Bảo Thắng, tỉnh Lào Cai cấp XÁC NHẬN KỶ LỤC năm 2009 đạt “Hộ Gia
đình có nhiều người trình độ Đại học trở lên Nhất”.
[3]
Bố tôi SN Quý Hợi 季亥 1923 (mất
1997), Mẹ tôi sinh năm Giáp Tý 甲子 1924; lấy nhau năm 1948. Khi lên Lào Cai (năm 1964) mới có
4 anh em tôi (9, 7, 5 và 2 tuổi) cùng bà và bố mẹ thành hộ 7 khẩu, sau sinh
thêm 3. Đến tháng 01/2013 này từ hộ gốc đã thành 15 hộ với 14 con, 23 cháu, 7
chắt sinh sống ở Phong Niên, Xuân Quang, Phố Lu (huyện Bảo Thắng); Minh Lương (huyện
Văn Bàn) ; phường Kim Tân, phường Cốc Lếu (tf Lào Cai) tỉnh Lào Cai và thành phố Hà Nội.
Bài TẶNG CÁC CỤ CAO TUỔI đọc hôm Chúc Thọ mẹ :
Trả lờiXóaVượt “hiếm xưa nay”, tuổi thọ trường,
Phúc trời mắt sáng, trí tỏ tường.
Xóm làng đổi mới nồng nghĩa lớn,
Con cháu xum vầy ấm tình thương.
Qua buổi trở trời kim dùi não,
Vượt khi đổi gió kiến bò xương.
Nề nếp gia phong gìn giữ mãi,
Để cho hậu thế mãi noi gương.