Ảnh: do LĐM phục chế |
Trong những ngày
cuối năm vừa chuẩn bị đón Tết Quý Tị, vừa chuẩn bị Chúc thọ mẹ tuổi 90, nhớ lại
cách đây 20 năm. Đó là những ngày tuy đã qua khỏi kỳ khốn khó nhưng vẫn còn eo
hẹp mọi bề, nhiều “thuần phong mĩ tục” đã được phục hồi song chưa thành cao trào
và vẫn còn cảnh:
Mỏi cổ chờ lương mang về đưa vợ đi sắm Tết;
Chồn chân đợi thưởng giữ lại để chồng ngạo du Xuân!
Những năm 1990,
việc chúc Thọ và mừng Thọ cho các bậc cao niên đã được phục hồi vài năm. Bố tôi
sinh năm 1923, tuổi Quý Hợi còn mẹ sinh năm 1924 tuổi Giáp Tý. Theo quy định
thì năm Xuân Nhâm Thân 1992 Hội người Cao tuổi địa phương đến gia đình đem thư
và quà đến mừng Thọ ông và đến Tết Quý Dậu 1993 mừng Thọ bà.
Cuối năm 1991 bố
tôi bàn: để đến Tết 1993 tổ chức cả 2 ông bà một thể. Nhưng gần Tết thấy bố tôi
mệt hơn và lại là lần đầu ông được chúc Thọ nên mấy mẹ con tôi bàn cứ tổ chức
Mừng Thọ ông trước đã. Bố tôi chấp thuận. Tôi có người ông là anh ruột ông Nội
tôi không có con nên bố tôi giữ phận cúng giỗ. Cụ mất ngày 04 tháng Giêng nên,
từ hồi bà Nội (1890-1982) tôi còn
sống, năm nào gia đình tôi cũng hóa vàng vào ngày đó. Do vậy Bố, Mẹ và anh em
tôi quyết định tổ chức luôn cả việc Mừng Thọ cho Bố vào ngày hôm đó để con cháu
ở xa khỏi đi lại nhiều lần.
Đây cũng là tiệc
Thọ đầu tiên tại thôn có đông khách, thân hữu, có đọc thơ. Ngày ấy chưa có
phong trào tặng Trướng đẹp như sau này và tôi chưa rành chữ Hán lắm và cũng
chưa có Computer. Tôi viết đôi câu đối Nôm, chỉ đọc không in hay viết trên vải:
Bẩy mươi tuổi, trải
lắm gian nan - Giờ trông: Con Cháu Thảo
Hiền,
Vui vạn Tết;
Bốn Nhăm năm,
qua nhiều lận đận - Nay ngẫm: Vợ Chồng Hạnh phúc, Đẹp ngàn Xuân.
Anh Lương Đức Hỗ có bài thơ:
Mừng Chú nay tròn Bẩy mươi niên,
Cháu xin biếu Chú
chiếc áo Len,
Chúc Chú tuổi cao luôn
mạnh khoẻ ,
Vui đời, Hạnh phúc,
dạy cháu con.
Nguyễn Văn Quí ở Công
an tỉnh (năm 1994 chuyển về Công an Yên
Bái) có tặng bức Trướng bằng vải đỏ, viết chữ mầu vàng bài thơ:
Mừng Cụ nay tròn Bẩy mươi niên,
Con Ngoan, Cháu Thảo, Rể, Dâu Hiền.
Thanh bạch cuộc đời luôn gương mẫu,
Chăm chút tảo tần thú Điền Viên.
Xuân về kính chúc Cụ trường Thọ,
Dìu dắt cháu con vững đi lên.
Vạn sự Vẹn toàn như nguyện ước,
Phúc Đức tràn trề, Lộc thường xuyên.
Con gái tôi hát
bài “Bà ơi bà…”. Hồi đó chưa Quyết định 406/CT-TTg và Nghị quyết số 05 về việc
cấm sản xuất, vận chuyển và đốt các loại pháo nên các em ruột, em con chú, con
dì tôi mỗi gia đình đốt một bánh pháo gọi là mừng tuổi cụ.
Ngày ấy còn bận
bộn bề bao công việc sau ngày mới tái lập tỉnh, phương tiện giao thông và liên
lạc còn hạn chế nhưng tổ chực như vậy là khá rồi. Bố, Mẹ tôi và các ông bà
trong xóm rất vui. Sau này việc tổ chức mừng thọ tại An Phong đã đi vào nền nếp
đến khi có NHÀ VĂN HÓA (khánh thành dịp 03/02/2007) thì
việc Chúc thọ các cụ được diễn ra tại đây và lần đầu tiên Lễ Mừng thọ các cụ được tổ chức tập thể cho 5 cụ trong thôn (có Mẹ tôi, tuổi 85) là Tết Mậu Tý (09/02/2008).
Bởi năm 1992 đã
chúc thọ Bố nên năm 1993 chỉ chúc thọ Mẹ. Tôi định vào dịp Tết Mậu Dần 1998 sẽ
tổ chức “Đám cưới Vàng” (1948-1998)
và mừng Sọng thọ tuổi 75 cho Bố, Mẹ luôn. Nhưng, sau một thời gian ốm mệt, bố
tôi ra đi vào lúc 2 giờ 5 phút sáng ngày Thứ Ba 21/01/1997 (tức là ngày 13 tháng Chạp năm Bính Tí).
Thế là vĩnh viễn việc tổ chức mừng SONG THỌ TUỔI 75 và ĐÁM CƯỚI VÀNG cho Bố, Mẹ
chúng tôi đã không thực hiện được.
Nay, mầy mò tự
học, phục hồi ảnh của thân phụ chụp đen trắng, ảnh mẹ chụp mầu năm 1990, thêm
quần áo, phối cảnh cho phù hợp để nhớ người. Âu cũng là chuộc lại lời hứa tổ
chức mừng Song Thọ cho 2 cụ mà chưa thực hiện được.
Sau Tết Ông táo 2013.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng cộng đồng, Hiếu kính Tổ Tông, Thương yêu đồng loại, Chăm sóc hậu nhân!